Bản nháp #1: Chấp nhận cái chết
Rồi một ngày
mình sẽ không còn ở nơi đây.
Có thể là ngày mai cũng nên.
Thật là một hành trình, nhỉ!
Cười thật nhiều,
buồn cũng nhiều.
Mọi chuyện dường như nhẹ nhàng đi.
Chẳng còn quan trọng.
Khi ngày hôm nay là ngày cuối cùng.
Đã lâu rồi,
mình đã quên đi
rằng sinh ra là để trải nghiệm,
để cảm nhận,
để khám phá.
Cám ơn.
Người ta nói
tỷ lệ sinh ra làm con người là cực kỳ thấp.
Vậy mà mình đã đến được với cuộc sống này.
Quả là một món quà kỳ diệu.
Cười nhiều hơn,
thậm chí là cười trước cái chết.
Bởi cuối cùng,
mình có thể nghỉ ngơi,
hoà về làm một với cội nguồn.
Cám ơn.
Bạn phải đăng nhập để bình luận.