Học lại
26 tuổi. Mình bắt đầu lại con đường học của mình. Có lẽ do mình chưa đủ đức độ, thiếu một chút may mắn, và bản tính vẫn còn nhiều vụng dại nên con đường đi có phần trầy trật hơn người ta. Cảm giác bị bỏ rơi lại phía sau thật tệ. Có câu nói rằng: Không bao giờ là quá trễ để ta làm một điều gì đó. — nghe thật là một lời an ủi đẹp đẽ.
Nhưng cũng không hẳn vậy.
Mình muốn học lại một cách thật điềm đạm — bỏ đi những tham vọng, những nôn nóng hơn thua. Học như một đứa trẻ, tò mò và chân thành yêu thích. Học không vì danh, không vì ai, mà vì chính niềm vui khi được hiểu thêm một điều mới. Tạo ra những thứ nhỏ bé nhưng khiến tim mình thấy ý nghĩa.
Phải rồi, mình sẽ học như vậy.
May God be with me.

Bạn phải đăng nhập để bình luận.